vách thành cổ
Tường thành của lâu đài đứng như một trong những đặc điểm kiến trúc phòng thủ quan trọng nhất trong lịch sử pháo đài thời trung cổ. Những bức tường đá kiên cố này thường có chiều cao từ 20 đến 40 foot và độ dày lên tới 12 foot, đóng vai trò là rào cản phòng thủ chính bảo vệ khu vực bên trong lâu đài. Thiết kế của tường thành tích hợp nhiều yếu tố phòng thủ tinh vi, bao gồm cả đoạn lũy, khe bắn tên và các lỗ đâm giáo. Đoạn lũy cho phép những người phòng thủ vừa tự vệ vừa phản công, trong khi các khe bắn tên tạo ra những khe hẹp để cung thủ có thể nhắm vào kẻ địch đang tiếp cận. Việc xây dựng tường thành thường sử dụng lõi đá đặc chắc được bao bọc bởi lớp đá gia công bên ngoài, tạo thành một hàng rào gần như không thể xuyên phá. Các kỹ sư thời đó đã áp dụng những kỹ thuật xây dựng tiên tiến, ví dụ như phần chân tường được xây nghiêng vào trong gọi là batter, giúp tăng cường độ vững chắc cho nền móng đồng thời làm lệch hướng các vật thể bắn tới. Tường thành thường kết nối với một loạt các tháp canh, tạo thành một mạng lưới phòng thủ liên kết, cho phép lực lượng phòng thủ bắn yểm trợ dọc theo chiều dài bức tường. Ngoài ra, chiều cao và độ dày của tường thành tạo nên một hệ thống phòng thủ hiệu quả trước các loại vũ khí công thành thời trung cổ, bao gồm cả búa đập cửa và tháp công thành.